Bài viết tập làm văn tiên phong hàng đầu - ngữ văn lớp 8 đề 1: đề cập lại số đông kỉ niệm ngày trước tiên đi học. Thông qua nội dung bài viết sẽ giúp các em ôn lại biện pháp viết bài bác văn trường đoản cú sự, chăm chú tả người, kể việc, nhắc những xúc cảm trong tâm hồn mình... Sau đây, bigbiglands.com gửi đến cho chính mình đọc những bài văn chủng loại hay độc nhất vô nhị về kỉ niệm ngày trước tiên đi học, mời chúng ta cùng tham khảo.

Bài mẫu mã 1:Kể lại phần đông kỉ niệm ngày thứ nhất đi học tập lớp 6
Dàn bài
Mở bài: Dẫn dắt phần đa câu thơ, bài bác thơ về ngôi trường học nhằm nhớ lại ngày thứ nhất em đi học lớp 6Thân bài: nhắc lại kỉ niệm ngày trước tiên đi học lớp 6Tâm trạng trước thời điểm ngày đi học: nai lưng trọc suốt đêm, cấp thiết ngủ, hồi hộp...Sáng sớm ngày đi học, trọng điểm trạng hớn hở, tôi sẵn sàng đồ đạc đầy đủ để đi học: mang đồng phục, khăn choàng đỏ,....Ăn một giở no nê vào buổi sáng, tôi vội xin chào tạm biệt các bạn rồi đi mang lại trường....Tả khung cảnh sân trường: Lá cờ cất cánh phấp phới, thầy cô giáo, học sinh,.....Diễn thay đổi buổi lễkhai giảng thứ nhất của ngày trước tiên đi học tập lớp 6.....Bạn đang xem: Đề 1: kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học
Kết bài: cảm giác về ngày trước tiên đi học với tương đối nhiều kỉ niệm đáng nhớBài làm
Tuổi thơ tôi gắn sát với biết bao kỉ niệm, nào là vui, là buồn. Gồm lúc, phần đa kỉ niệm ấy là số đông khoảng thời gian làm mang lại tôi quan trọng nào quên đi được. Khoảnh khắc luôn làm đến tôi nhớ chính là những kỉ niệm ngày đầu tiên vào học tập lớp sáu, vào học một ngôi trường cấp hai với biết bao điều lí thú xuất hiện.
Hôm ấy, trước ngày khai trường, tôi è trọc trong cả đêm, không thể nào ngủ được. Bởi vì trong lòng tôi cảm xúc rất hồi hộp và đắn đo ngày khai giảng được diễn ra có như là hồi tôi học tập ở trường cung cấp một ngày ấy hay là không ? cảm xúc của tôi vào hôm ấy không tài nào tả được.Rồi ngày mà tôi luôn tò mò cùng đã đến.
Sáng tinh mơ, lần trước tiên tôi dậy sớm. Dứt xuôi những câu hỏi cá nhân, tôi cấp vã chạy vào phòng với vẻ mặt hớn hở. Tôi cấp tốc tay lấy bộ đồng phục ra, trông nó mới và trẳng tinh. Tôi nhẹ nhàng thay bộ đồng phục ấy, cột lên thêm mẫu khăn quàng đỏ thắm, nhìn vào gương, tôi tự suy nghĩ rằng, giờ mình đã là 1 trong nữ sinh trung học phổ thông rồi, cần được chững chạc hơn, ra vẻ thiếu phụ sinh hơn. Thay xống áo xong, tôi chạy xuống bỏng ăn, ăn sáng cùng gia đình. Ai ai cũng bảo rằng tôi sẽ khôn to hơn rôi. Tôi cũng nghĩ vậy.
Ăn một giở no nê vào buổi sáng, tôi vội chào tạm biệt các bạn và mang chiếc xe đạp điện ra. Tôi chạy từ từ cho trường, xúc cảm lúc bấy giờ của mình rất là vui. Lúc đến trường, toàn ngôi trường náo nhiệt độ như những ngày lễ vậy.
Ngoài cổng trường, cửa chính mở toang ra nhóm trống liền xếp thành hai hàng ngang, khi gồm khách hoặc giáo viên cách vào, trống kèn đã vang lên như thể mừng đón họ vậy. Sảnh trước của ngôi trường treo gần như dây với phần lớn lá cờ đủ màu cất cánh phấp phới. Hồ hết thứ trông rẩt mới lạ và lạ lẫm. Những giáo viên cùng thế, các côgiáo thì mặc những cỗ áo lâu năm mới. Còn những thầy thì mặc các cái áo sơ mi trọng thể với chiếc cà vạt đủ màu sẳc.Bên trong trường gồm sân khấu to, bên trên sân khấu bao gồm bó hoa tươi dùng để trưng bày. Những cửa ước thang số đông đóng lại kín đáo mít. Khối sáu chúng em được thầy tổng phụ trách với thầy giám thị sắp xếp hàng lối mang lại từng lớp. Còn tía khối, bảy, tám, chín được xếp theo sự điều đụng của thầy sơn giám thị. Ko khí lúc đó siêu náo nhiệt. Mỗi lớp sáu chúng em được cô chủ nhiệm mua cho từng lớp mười dòng bong bóng. Buổi lề khai học bắt đầu, từng lớp chúng em được lao vào trên tấm thảm đỏ cùng với lời trình làng mỗi lớp của cô ấy dẫn chương trình. Sau hồ hết lời giới thiệu chính là lúc shop chúng tôi được thả thăng thiên những quả bóng, là lúc nhưng mà ai trong lòng cũng thấy toại nguyện. Sau các lời giới thiệu, phần tuyên bố cùa thầy hiệu trưởng là hoàn thành buổi lễ, lúc mồi học viên toàn trường bước thoát ra khỏi trường sau một trong những buổi lễ khai giảng đầy niềm vui. Tôi nghĩ rằng từ nay tôi chính thức là một trong những nữ sinh cung cấp hai.
Giờ trên đây tôi đang lên lớp tám cơ mà kỉ niệm ngày đầy tiên tới trường quả thật rất rất đáng nhớ.Vừa được thiết kế quen với chúng ta bè, vừa được học thêm những môn học bắt đầu và cả qui pháp luật mới. Một kỉ niệm tràn đầy niềm vui sướng với mênh mông, bao la những điều mới mẻ. Thật hạnh phúc biết bao! Đúng là 1 trong kỉ niệm khó nhạt phai trong kí ức tuổi thơ tôi.
Bài chủng loại 2: đề cập lại hồ hết kỉ niệm ngày đầu tiên đi học (bài 1)
Dàn bài
Mở bài:Dẫn dắt những câu thơ, bài bác thơ về ngôi trường học để nhớ lại ngày trước tiên đi học tập của mìnhThân bài:Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi họcCó nhiều ngày thứ nhất nhưng ngày thứ nhất đi học là linh nghiệm nhất.Ngày trước tiên đi học, người mẹ đèo tôi đi học trên chiếc xe đạp điện cũ trên tuyến phố gồ ghề,....Dần dần, xe cộ lăn bánh và sau cuối cũng đã đi vào ngôi trường nồng nhiệt với nhiều xúc cảm bỡ ngỡ, xa lạ, sợ, rơm rớm nước mắtMẹ động viên tôi và khích lệ tôi.Cô giáo cầm lấy bàn tay tôi dắt tôi vào lớp...Buổi học trước tiên ấy, cô nói với tôi về tình chúng ta và chỉ mang đến tôi hầu như nét chữ đầu tiênTiếng trống tung trường, tôi chạy sà vào lòng bà mẹ và kể mang lại mẹ câu chuyện ngày đầu đi họcKết bài: cảm nghĩ về ngày thứ nhất đi học, đó là buổi học đáng nhớ.Bài làm
Hôm nay, ở xẻ tư ngóng đèn đỏ, tôi yên ngắm thành phố hoạt động như chưa lúc nào dừng lại, bỗng dưng bồi hồi nhớ loại gọi là ngày xưa. Lưu giữ lần đầu tiên tôi bỡ ngỡ đến trường, nhớ các chiếc lá xoàn cuối thu và khung trời xanh cao vời vợi năm ấy.
Có lẽ họ đều có không ít những ngày đầu tiên. Nhưng chắc rằng chẳng gì thiêng liêng và gợi lưu giữ cho bằng ngày thứ nhất đi học. Tôi nhớ hầu hết câu văn của Thanh Tịnh: từng năm cứ vào thời gian cuối thu, lá ở ngoài đường rụng nhiều và lòng tôi lại bâng khuâng lưu giữ về ngày thứ nhất tôi đi học. Có lẽ, ngày đầu tiên ấy là một chiếc gì trong trắng và hồn nhiên lắm. Nó là miếng kí ức và ngọt ngào mà bao gồm chăng về sau trên chiếc đời gấp vã lan tràn ta không hề như vậy nữa.
Tôi lưu giữ như in, ngày đầu tiên ấy, tôi được bà mẹ đèo trên chiếc xe đạp điện cũ. Trên con đường gập ghềnh và niềm nở quen thuộc, tôi ngồi sau xe áp mặt vào tấm lưng bé của mẹ. Tuyến đường thân thuộc mặt hàng ngày hôm nay sao bỗng dài thêm hơn thường lệ, bỗng nhiên thấy nó sao vừa lạ vừa quen. Tôi bỗng dưng có cảm giác như một fan xa quê lâu ngày bắt đầu trở về địa điểm này vậy, trong lòng xốn xang từng nào câu hỏi: liệu cô giáo có xinh như nàng tiên vào truyện cổ không, lớp học new ra sao, mình sẽ học phần đông gì...Chao ôi, tôi không hoàn thành thoát khỏi những lưu ý đến non nớt ấy, với chỉ ước ao được câu trả lời tức thời.
Dần dần, xe pháo lăn bánh và sau cuối cũng đang đi vào ngôi trường thân yêu. Nó khang trang và xanh màu xanh da trời cây lá. Nó đẹp mắt như một bức ảnh mà cô nhóc nhỏ nhắn tí hon như tôi vô tình lạc vào vậy. Tuy vậy tôi đột nhiên sợ, sợcảm giác rời xa bàn tay mẹ, sợ cảm giác gặp những người bạn không quen. Sợ cảm hứng mình bị lạc. Chao ôi là buồn, là vui, là hồi tốt thỏm ước ao cầu. Chị em dắt tôi vào lớp học. Phía trước tôi là cô giáo. Cô mặc loại áo lâu năm màu tím Huế. Tôi thấy cô đẹp êm ả quá, đến nỗi tôi chẳng rời khỏi mắt. Nhưng lại cô là 1 người xa lạ, một người đẹp trên cao nhưng tôi vốn thân quen chăn trâu cắt cỏ chưa khi nào biết tới. Bà mẹ trao tôi mang đến cô. Tôi xẻn lẻn nắm vạt áo bà bầu và đôi mắt non nớt thơ ngây của tôi rơm rớm. Bà bầu xoa đầu tôi nhè nhẹ với nói:
-Con yên ổn tâm, chiều bé sẽ lại về với bà bầu mà.
Nghe chị em nói vậy, tôi yên vai trung phong đôi chút. Rồi cô giáo nạm lấy bàn tay tôi, có cái gì thật nóng và nóng cơ mà tôi cảm giác từ song mắt, từ tầm dáng và bàn tay này nữa của cô. Và bên cạnh đó trong phút chốc, khoảng cách xa lạ thuở đầu bỗng dưng bị xóa bỏ. Tôi đặt bàn tay non nớt của bản thân mình lên tay cô cùng theo cô vào lớp.
Buổi học trước tiên ấy, cô nói với tôi về tình bạn, cô bảo rằng thanh xuân và bây giờ, ngay bây giờ là tuổi thơ của các em. Cô đã chào đón và hứa đang nuôi dưỡng trung khu hồn các em, để nó như mầm xanh không dứt vươn sống. Cô mang lại tôi tình thân thương và sự trìu mến ngay lập tức từ ánh nhìn đầu tiên. Cô hiền lành và ấm áp, thân thiện và dễ gần như là người chị em vậy. Trong giờ học, cô đến mặt nắm bàn tay nhỏ dại của tôi, uốn từng đường nét chữ. Cô cực kỳ nhẹ cùng dịu, mùi thơm thoang thoảng của cô khác hoàn toàn với mùi đất đai và hồ hết đồi cỏ xanh mướt tôi cảm nhận. Chao ôi, cảm giác đầu tiên ấy, vừa rạo rực nhưng vừa say mê.
Xem thêm: Về "Vụ Án Ma Túy Kinh Điển" Xiêng Phênh, Vây Bắt Trùm Ma Túy Xiêng Phênh
Chiều, giờ đồng hồ trống tùng, tùng, tùng tôi được ra về. Chị em đã hóng sẵn làm việc cổng ngóng tôi. Tôi mỉm cười cợt theo mẹ, trê tuyến phố về ríu rít nhắc cho bà mẹ nghe về buổi học tập đầu tiên. Về những bỡ ngỡ, và ngây dại, về những niềm vui và giọt nước mắt thần tiên.
Mỗi người đều có một tuổi thơ, một ngày thứ nhất rất riêng, và siêu nhớ như thế. Hôm nay, trong những ngày của tuổi đôi mươi, lòng đầy thổn thức bỗng nhiên ngập ngừng muốn ngủ quên trên chiếc thuyền mơ ước chở về tuổi xưa: Ngày trước tiên đi học.
Bài mẫu mã 3:Kể lại hầu hết kỉ niệm ngày đầu tiên đi học tập (bài 2)
Dàn bài
Mở bài:Dẫn dắt để nhớ lại mẩu truyện ngày đầu tiên đi họcThân bài:Kể lại kỉ niệm ngày trước tiên đi họcTâm trạng đêm hôm trước ngày khai giảng,em sống trong thâm tâm trạng ói nao, háo hức,...Em chuẩn chỉnh bịđầy đủ đầy đủ thứ quan trọng cho em:Những cuốn sách giáo khoa, mọi cuốn vở ghi, bảng, phấn, trang bị lau...Đêm hôm ấy,mọi fan thức vô cùng khuya nhằm chuyện trò, bàn bạc về sau này ngày đầu tiên em đi học.Sáng hôm sau, bà mẹ chở xe chuyển em cho tới trường. Ngồi sau xe, em nhìn cảnh vật hai bên đường thấy cái gì cũng mới, cũng lạ.Quang cảnh sân trường đông như hội, bạn tranh to gan lớn mật dạn, nữ giới rụt rẻ nấp sau sườn lưng mẹBuổi khai giảng đầu tiên trong đời học sinh mới long trọng và trang nghiêmBuổi lễ xong xuôi em vào dìm lớp,càng vui hơn khi Sơn cùng Hải bạn học mẫu giáo học thuộc lớp.Kết bài:Cảm suy nghĩ về ngày đầu tiên đi học, sẽ là buổi học đáng nhớ.Bài làm
Vậy là năm nay em đã là một học sinh lớp 8 rồi đó, đã là 1 trong những cô học sinh chững trạc không phải như ngày này của 8 năm về trước. Tám lần được dự lễ khai trường, nhưng mà buổi khai trường thứ nhất vào lớp Một vẫn luôn luôn để lại vào kí ức em tuyệt vời sâu đậm độc nhất và có lẽ rằng em đã không bao giờ quên được kỉ niệm vào ngày hôm đó.
Đêm ngày hôm trước ngày khai giảng, em sống trong lòng trạng mửa nao, háo hức, chắc đó cũng là trung tâm trạng chung của không ít bạn mới ban đầu đi học như em. Bao gồm một điều nào đó lạ lắm, quan trọng lắm đang xẩy ra trong căn nhà bé nhỏ của mái ấm gia đình em. Như thường lệ Mẹ luôn là người sẵn sàng đầy đủ đa số thứ cần thiết cho em. Phần đông cuốn sách giáo khoa, những cuốn vở gi bài đủ các loại với gần như hình loài chuột Mic Key, công chúa váy hồng … . Chiếc bảng nhỏ, phấn viết, đồ lau, cây bút mực, bút chì… đầy đủ cả. Em xếp gọn từng thiết bị trong loại cặp xinh xinh có hai quai nhằm đeo lên vai mang lại tiện. Toàn bộ mọi thứ sẽ sẵn sàng cho một ngày khai trường ấn tượng.
Hôm đó, mọi tín đồ thức cực kỳ khuya để chuyện trò, thảo luận mà dĩ nhiên nhân vật đó là em. Mẹ mặc thử mang lại em cỗ đồng phục học sinh Tiểu học: áo sơ ngươi trắng cộc tay và cái quần tây color tím than. Đứng trước gương, em thấy mình kỳ lạ quá liền nhảy cười ngượng nghịu. Bà nội xoa đầu khen: “Cháu bà bự rồi, trông chững chàng ghê! Ngày mai, con cháu đã là cậu học viên lớp Một! chũm học làm sao cho thật giỏi, cháu nhé!”.
Dù là một trong cô nhỏ bé dễ ngủ nhưng ban đêm hôm đấy em đề xuất nằm rất lâu mới rất có thể ngủ được. Từng nào những lưu ý đến tưởng tượng về mai sau cứ tồn tại trong đầu của em. Đầy thú vị các cũng không khỏi lo lắng hồi hộp.
Sáng hôm sau, bà bầu chở xe đưa em cho tới trường. Ngồi sau xe, em chú ý cảnh vật phía 2 bên đường thấy cái gì rồi cũng mới, cũng lạ. Ngôi ngôi trường Tiểu học tập Đàm Duy Thành chỉ giải pháp nhà khoảng tầm cây số nhưng sao em cảm thấy xa ghê! Trước cổng trường là tấm băng-rôn đỏ nổi bật dòng chữ đá quý tươi: chào mừng năm học new 2018 – 2019. Nhì hàng cờ đuôi nheo đầy đủ màu phất tếch trong gió mau chóng trông giống như những bàn tay xinh xinh đang vẫy vẫy. Niềm vui ngập cả nơi nơi, từ bầu trời trong xanh, từ color nắng tinh khôi, từ giờ đồng hồ chim líu lo trong vòm lá nhấp nhánh sương thu tự những khuôn mặt trẻ thơ ngời ngời niềm hạnh phúc và tin tưởng.
Trong sảnh trường, tín đồ đông như hội. Các bạn trai tỏ ra mạnh dạn hơn. Các bạn nữ ngại ngùng quấn mặt chân mẹ, chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Chú ý ngôi trường cha tầng rộng lớn, em cảm xúc mình nhỏ bé có tác dụng sao! bà bầu khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm cho quen với vị trí đông người. Tuy sẽ rất cố gắng nhưng tim em vẫn đập thình thịch trộn lẫn cảm xúc rất khó tả.
Một hồi trống vang lên giòn giã. Lễ khai giảng chuẩn bị bắt đầu. Các cả nhà học sinh lớp phệ khăn quàng đỏ thắm bên trên vai đang xếp sản phẩm ngay ngắn. Phụ huynh trao con cho những thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một. Đây kia nổi báo cáo khóc thút thít, giờ đồng hồ gọi người mẹ nho nhỏ. Em không khóc tuy nhiên nước mắt cũng rơm rớm quanh mi. Một nỗi xúc động cạnh tranh tả dơ lên trong lòng. Em quyến luyến rời tay mẹ, cùng các bạn xếp mặt hàng theo lớp.
Buổi khai giảng thứ nhất trong đời học viên mới long trọng và trang nghiêm làm sao! tiếng trống ngôi trường thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ quốc cất cánh phần phật trên đỉnh cột. Cô giáo và học viên đứng nghiêm, mắt hướng đến lá Quốc kì. Tiếng quốc ca vang vang trên sảnh trường rực nắng.
Cô Hiệu trưởng phát âm lời khai giảng năm học. Kế tiếp cô dặn dò, khuyên nhủ nhủ chúng em nhiều điều. Cô chúc bọn chúng em học tập càng ngày tiến bộ.
Buổi lễ kết thúc, bọn chúng em theo cô Hồng về dấn lớp, Lớp Một A tất cả bốn chục học tập sinh. Em siêu vui khi gặp lại Sơn với Hải, cặp đôi bạn trẻ học tầm thường ở trường mẫu giáo sơn Ca. Có một lúc sau, em vẫn biết tên các bạn ngồi thuộc bàn là Hoa, trọng tâm và Ngọc. Rất nhiều câu xin chào hỏi ngần ngại làm quen thuộc những góc nhìn bỡ tưởng thật dễ dàng thương!
Tan học, bà bầu đã chờ sẵn ngơi nghỉ cổng trường. Ríu rít như chú chim non, em đề cập cho người mẹ nghe đều chuyện về buổi khai trường, cho đến bây giờ, rất nhiều hình hình ảnh ấy vẫn hiện hữu nguyên vẹn trước mắt em. Nó đã trở thành kỉ niệm xinh tươi không thể nào quên của thời thơ ấu.