

Nguyễn Ngọc Ký
Ký bị liệt hai tay trường đoản cú nhỏ dại. Thấy các bạn được cắp sách đến ngôi trường, Ký thèm lắm. Em đưa ra quyết định tới trường xin vào học tập.
Bạn đang xem: Kể một tấm gương kiên trì vượt khó trong học tập mà em biết
Sáng hôm ấy, cô giáo Cương đã chuẩn bị viết bài học vần lên bảng thì thấy một cậu bé nhỏ thấp thoáng ko kể cửa. Cô bước ra, êm ả dịu dàng hỏi:- Em mong hỏi gì cô đề nghị không?Cậu nhỏ xíu khẽ nói:- Thưa cô, em xin cô mang đến em vào học tập. Có được ko ạ?Cô giáo di động cầm tay Ký. Hai cánh tay em dẻo quẹo, buông thõng, không cử động. Cô giáo lắc đầu: Khó lắm em ạ. Em hãy về bên. Đợi bự lên không nhiều nữa coi sao đang.Cô nháng thấy đôi mắt Ký nhòe ướt. Em cù ngnhãi con lại, chạy về công ty. Trong khi em vừa chạy, vừa khóc.Cô giáo trở vào lớp. Suốt buổi học hôm ấy, hình hình họa cậu bé bỏng cùng với hai cánh tay buông thõng luôn hiện hữu trước mắt cô.Mấy ngày tiếp theo, giáo viên mang lại nhà Ký. Bước qua cổng cô vừa ngạc nhiên, vừa xúc động: Ký vẫn ngồi giữa sân hí hoáy tập viết. Cậu cặp một mẩu gạch ốp vào ngón chân cùng vẽ xuống đất phần nhiều đường nét chữ cong vút. Cô giáo hỏi thăm sức khỏe của Ký rồi đến em mấy viên phấn.Thế rồi, Ký lại tới trường. Lần này em được nhận vào học tập. Cô giáo dọn một chỗ ở góc lớp, trải chiếu cho Ký ngồi tập viết nghỉ ngơi kia. Em cặp cây cây bút vào ngón chân và tập viết vào trang giấy. Cây cây viết không tuân theo ý mong muốn của Ký. Bàn chân em giẫm lên trang giấy, dịch chuyển một lúc là giấy nhàu nát, mực giây bê tha. Mấy ngón chân Ký mỏi nhừ. Cô giáo thay cây viết chì đến Ký. Ký lại kiên nhẫn viết. Mấy ngón chân húi lại giữ lại đến được cây cây bút đang khó khăn, tinh chỉnh và điều khiển cho nó viết thành chữ còn nặng nề hơn, cơ mà Ký vẫn vắt sức gửi cây viết theo đường nét chữ. Bỗng cậu nằm ngửa lưng ra, chân giơ lên, khía cạnh nhăn uống nhó, miệng xuýt xoa gian khổ. Cô giáo cùng mấy các bạn chạy gấp cho tới. Thì ra, cẳng chân Ký bị con chuột rút ít, co cụp lại, ko choạng ra được. Các bạn đề nghị tẩm quất mãi bắt đầu ổn định. Cái giống như “con chuột rút” có tác dụng khổ Ký tương đối nhiều. Nó đã rút một đợt thì sau thân quen cđọng rút ít mãi. Có lần nhức tái tín đồ, Ký quảng bút vào góc lớp định thôi học. Nhưng cô giáo Cương yên ủi, khuyến nghị em hãy kiên nhẫn tập dần dần từng tí một. Các bạn cũng mỗi cá nhân nói một câu. giúp một câu hỏi. Lời khuyến nghị êm ả dịu dàng của thầy giáo, hồ hết hành động niềm nở của bè bạn tiếp sức cho Ký. Ký lại húi bút vào ngón chân hì hục tập viết.Ký kiên trì, bền vững. Ngày nắng cũng tương tự trời mát mẻ, bạn stress, ngón chân đau nhức, có lúc chân bị con chuột rút ít liên hồi... tuy nhiên Ký không sờn lòng. Buổi học nào thì cũng vậy, vào góc lớp, trên mảnh chiếu nhỏ không lúc nào vắng vẻ phương diện Nguyễn Ngọc KýNhờ luyện tập bền chí, Ký vẫn thành công. Hết lớp Một, Ký đang theo kịp các bạn. Chữ Ký viết ngày một những rộng, đẹp hơn. Có lần Ký được 8 điểm, 9 điểm rồi 10 điểm về môn Tập viết. Bao năm khổ công, chũm rồi Ký thi ĐH, trở nên sinch viên Trường Đại học Tổng hòa hợp.Nguyễn Ngọc Ký là tấm gương sáng về ý chí quá cạnh tranh. Ngày Bác Hồ còn sinh sống, vẫn nhì lần gởi tặng kèm huy hiệu của Người cho cậu học trò can đảm nhiều nghị lực ấy.Xem thêm: Tuyển Nhân Viên Dịch Vụ Hậu Mãi Là Gì ? Doanh Nghiệp Cần Làm Gì Để Tối Ưu?
Đúng 1
Bình luận (6)

Thulàm việc nhỏ dại, đã theo học tập làm việc ngôi trường Tỉnh Bắc Ninh. Cao Bá Quát đã lừng danh về tài văn uống thơ, đối đáp logic và tài hoạ, song viết chữ khôn cùng xấu. Tính khí tuy ngông ngạo, nghịch ngợm nhưng lại Cao Bá Quát cực kỳ chịu khó với kiên trì trong tiếp thu kiến thức. Học cùng làm, bao giờ ông cũng triển khai mang lại nơi mang lại vùng, kỳ được bắt đầu chịu. Việc tập viết chữ cho giỏi là một trong ví dụ. Vì tính hiếu rượu cồn, buổi ngày sau đa số buổi học đã lo tìm thụ nghịch, nhưng lại đêm mang đến, Cao Bá Quát thường thức khuya mải mê trên trang giấy nhằm tập viết. Buồn ngủ, ông từ buộc tóc bản thân lên xà đơn vị để các lần "gật" bị tóc giật đau yêu cầu tỉnh giấc lại. Chân mong mỏi chạy, ông buộc chân vào cạnh bàn. Tự bản thân "trị" bản thân, Cao Bá Quát kiên định, ko tự tha thiết bị, nản lòng. Do kia, sau này chữ ông rất đẹp mắt, đẹp mắt như "rồng cất cánh phượng múa". Mẫu chữ đẹp nhất của ông bây giờ còn bảo quản vào bài xích đề tựa cuối cùng của Mai Am thi tập của công chúa Lại Đức, tự Thục Khanh, hiệu Mai Am, đàn bà vua Minh Mệnh.