Viết bài tập làm văn số 2 lớp 10 đề 3 - cùng với đề bài này, những em cần vận dụng trí tưởng tượng của bản thân kết phù hợp với các sự việc, các cụ thể và nhân đồ gia dụng của truyện để trí tuệ sáng tạo ra một câu chuyện vừa đảm bảo logic, lại vừa lôi kéo và cân xứng với trung tâm linh.Bạn sẽ xem: Viết bài văn số 2 lớp 10 đề 3Để làm bài tốt hơn, mời những em xem thêm bài phía dẫn chi tiết dưới phía trên của Đọc tư liệu nhé!
Đề bài: Sau khi tự tử ngơi nghỉ giếng Loa Thành, xuống thuỷ cung, Trọng Thuỷ sẽ tìm chạm mặt lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và kể lại mẩu chuyện đó.
Bạn đang xem: Viết bài văn số 2 lớp 10 đề 3
Gợi ý làm bài:Đối cùng với đề này, có cha tình huống có thể xảy ra, học sinh lựa chọn tình huống rồi viết thành câu chuyện:
- gặp lại Trọng Thủy, Mị Châu cảm hễ và nhấn lời nối lại duyên xưa.- chạm chán lại Trọng Thủy, Mị Châu tức giận vứt đi.Xem thêm: Cho V Lít Khí Co2 (Đktc) Hấp Thụ Hết Trong Dung Dịch Chứa 0 2 Mol Ba(Oh)2 Và 0 1 Mol Naoh
- gặp mặt lại Trọng Thủy, Mị Châu giảng giải lẽ đúng sai. Trọng Thủy cực kỳ ân hận, ước ao nối lại duyên xưa, nhưng Mị Châu không chấp nhận.Đây là loại đề yêu mong kể chuyện tưởng tượng và sáng tạo. Để làm xuất sắc loại bài này đề xuất phát huy tài năng tưởng tượng liên tưởng (các sự việc, các chi tiết để tạo thành cốt truyện). Yêu cầu những chi tiết, vấn đề phải đảm bảo lôgic, phải cân xứng với tâm lí, tính cách của những nhân vật. Không chỉ có thế cách xử lý được giới thiệu cũng bắt buộc làm ăn nhập người đọc.
Dàn nội dung bài viết bài tập làm cho văn số 2 lớp 10 đề 3
Văn mẫu viết bài văn số 2 lớp 10 đề 3 - Tưởng tượng và kể lại câu chuyện Trọng Thuỷ sẽ tìm chạm chán lại Mị Châu sau thời điểm xuống thủy cung
Bài văn chủng loại 1Ngay sau thời điểm Trọng Thuỷ từ tử sinh sống giếng Loa Thành, bởi vì yêu bà xã da diết, xác của cánh mày râu rữa ra, thâm nhập qua mạch nước ngầm vào đất rồi mạch nước ngầm có chang ra biển cả cả mênh mông. Về phần hồn chàng sau khi bay lên(như là một điều kì lạ) bị gió thổi cất cánh đi ra đại dương rồi tạt xuống biển Đông. Cảm thông cho tấm long yêu thương thương bà xã của chàng, sự thuỷ chung, ngây thơ của Mị Châu, Rùa Thần đã hội tụ hồn và xác của Trọng Thuỷ, dung` nước tạo nên hình hài Mị Châu rồi nhập hồn cô bé vào. Rùa Thần hẳn mong muốn hai bạn họ ở cùng cả nhà nhưng sự thể ra sao thì tuỳ vào Mị Châu(hồi sau sẽ rõ). Trọng Thuỷ, sau khi được sông lại cùng được Rùa Thần báo mông rằng Mị Châu vẫn ở thuỷ cung, sẽ ngày đêm bơi lặn tìm nàng. Sau bao khó khăn gian khổ, nam nhi đã tìm kiếm được thuỷ cung. Đến cổng, chang bị nhì ngưu thuỷ thần lại cùng hỏi:- công ty nguoi là ai, xuống trên đây có việc gì! Đây là chốn thanh bình, không có thể chấp nhận được người trần mắt giết mổ với thực chất xấu xa xuông đây làm cho nhiễu loạn.- Thưa nhì vị thuỷ thần - Trọng Thuỷ đáp - sau cái chết của vợ, con vô thuộc đau khổ, nhớ cô gái da diết, trong lúc vô vọng lầm tưởng bong thanh nữ ở bên dưới giến khơi, bé đã nhảy xuống giếng xua theo nàng. Sauk hi chết bé được Rùa Thần cứu giúp sống và báo mộng mị Châu (vợ của con) vẫn ở vùng này, nhỏ khẩn thiết hai vị cho nhỏ được vào.Nghe những lời nói chân thành của Trọng Thuỷ và cũng được Rùa Thần dặn trước, hai vị thuỷ thần cảm động đến Trọng Thuỷ vào. Vào đến trong, chàng cảm thấy thậ tưởng ngàng, kinh ngạc trước cảnh quan còn hơn hết hoàng cung, một vẻ đẹp mắt thần tiên nhưng mà hồi nhỏ tuổi chàng vẫn tưng mong ước một lần được xem. Trước mặt chàng, cá nối đuôi nhau vui đùa nhảy múa, xa xa là căn vườn đầy loại hoa kì lạ…và ở kia giữa khu vườn bao gồm một người ngồi mộng mơ (chính là Mị Châu). Vừa quan sát thấy phụ nữ Trọng Thuỷ đã nhận ra, chàng sung sướng reo lên như đứa trẻ vội chạy cho gần nàng. Nghe lời hotline da diết của Trọng Thuỷ, tình yêu sét tiến công lại trỗi dậy, tuy nhiên nàng không tin sao nam giới lại xuống được đây. Mỗi khi tiếng hotline lại lớn hơn, domain authority diết hơn, chị em không thể nhầm được nàng trở lại thì nhận thấy Trọng Thuỷ sẽ ở ngay trước khía cạnh mình. Hai fan nhìn nhau im một hồi rồi khóc. Cảnh đồ như ngừng lại.- Ôi, thanh nữ ơi! –Trọng Thuỷ nói- Xa cô bé bao nhiêu lâu mà ta vẫn nhung nhớ, ta nạp năng lượng không ngon, ngày đêm tưởng niệm nàng, bởi vì quá yêu đàn bà mà ta sẽ lầm tưởng bong nàng mặt dưới giếng rồi khiêu vũ xuông tự tử. Nay ta vẫn được gặp gỡ lại nàng, long` ta vui tươi biết bao.- Mị Châu đáp: nam giới ơi, thiếp cũng vậy, thiếp cũng ghi nhớ chang da khôn xiết, thiếp cũng khó ăn uống khó ngủ, hang ngày thiếp phần đông ra đây ngắm nhìn và thưởng thức cảnh vật, nhìn mọi đoá hoa tươi thắm kia cơ mà nhớ tới những bó hoa mà đàn ông đã khuyến mãi cho thiếp, nhìn đa số đoi cá tung tăng lượn lờ bơi lội nhảy múa mà nhớ tới các ngày chúng ta vui vẻ mặt nhau. Ôi! tuy thế thật chớ trêu, thiếp hiện nay đã mang danh tội vật của khu đất nước, thiếp nặng nề long mà rất có thể chung sinh sống với quân địch của dân tộc mình. Sao đàn ông lại nhẫn trọng điểm lừa dối thiếp khiến thiếp đau khổ? Thiếp thật ngơ dại, ngây ngất xỉu vì tình yêu mà nghe theo chàng!Nghe rất nhiều lời đó, Trọng Thuỷ hốt nhiên nhói đau, xót xa ân hận.-Nàng ơi! tình thương của ta thần linh rất có thể chứng giám. Tình yêu của ta, mọi thần dân ta đông đảo biết. Ta thiệt ân hận lúc nghe theo lời vua phụ thân nhưng bạn nữ hãy hiểu mang đến ta, tha thứ cho ta, buộc phải lừa dối nàng, long ta đau như cắt nhưng kia là trách nhiệm cua phụ thân ta, là áp lực đè nén của của thân phụ và của tất cả thần đan ta, long ta hết sức bối rối, trong những lúc tâm trí láo lếu loạn, ta đã bao gồm một đưa ra quyết định sai lầ, thiếu nữ có biết ta đã chịu dày vò, bị dằn vặt ra làm sao không, ta cần chịu áp lực kinh khủng khiếp không tưởng tượng nổi, vào long` ta luôn luôn có nàng. Nếu ta có lời gì không đúng trái tax in chịu các hình phạt kinh khủng khiếp nhất:ngũ mã phanh thây hoặc là hơn thế. Ta thiệt sự xin lỗi.Cảnh vật. Xung quanh nhu xao động, dòng nước chảy nhẹ nhàng hơn, gần như đoá hoa chấm dứt đung đưa lay động. Mị Châu mắt ướt lệ, giọng nghen ngào:- Thiếp tin vào tình yêu cảu chàng, tin rằng hầu như tình cảm trước đây chàng dành riêng cho thiếp là sống động không giả dối. Thiếp cũng biết một đấng nam nhi buộc phải lấy sự nghiệp, giang sơn của bản thân mình làm trọng. Giả dụ thiếp vẫn theo đấng mày râu thì chắc hẳn rằng thiếp sẽ bị ngàn đời nguyền rủa, vạn lời phỉ nhổ, muôn đời ko dung. Thiếp đã bởi tình cảm mà đem đấ nước giao mang đến kẻ địch. Mà lại thiếp theo nam nhi thì nhỡ đâu bị nam nhi lừa dối đợt nữa vì thiếp quá ngây thơ, yêu thương chàng. Ôi! Số phận thiếu nữ như thiếp trên đây thật là khổ, thiệt bất công.Thanh minh, thuyết phục Mị Châu một hồi nhưng không được. Trọng Thuỷ đi đến đưa ra quyết định táo bạo.-Ta thề rằng đã không lúc nào lừa dối bạn nữ nữa. Nếu người vợ vẫn không phải tin ta, vẫn sợ đông đảo lời đàm tiếu thì thanh nữ hãy thuộc ta đi gặp vua phụ vương của phụ nữ xin người tha thứ và nếu có thể ta và con gái sẽ lên chạm mặt thượng đế xin fan cho bọn họ được ở mặt nhau.Mị Châu hơi vì dự, sợ hãi sệt nhưng mà vẫn đồng ý:-Số phận thiếp đã vì trời quyết định, nay chờ vào sự an bài của ông trời vây.Nói rồi, hai người bạo dạn tìm gặp An Dương Vương, ông đang nghịch cờ cùng rất Rùa Thần. Rùa Thần thấy hai người đi cùng cả nhà thấy có tác dụng vui, An Dương vương tỏ ý tức giận nhưng lại trong long ông vẫn yêu đương con.Thưa phụ thân đáng kính! –hai bạn nói- xin phụ vương hãy tha thứ mang lại tội lỗi của hai bọn chúng con. Chúng bé sẽ ghi nhớ ơn, cảm kích bạn vô cùng. An Dương vương tỏ ra rét lung định nói “không bao giờ” nhưng gồm cái gì đó trong ông chống lại. Ông nói:- Ta cạnh tranh lòng tha thứ cho những ngươi nhuwngnếu ông Trời ra quyết định thì ta chẳng tất cả gì nhằm nói nữa cả.Trọng Thuỷ, Mị Châu hơi phấn kích đáp: “Cám ơn vua cha” , chào tạm biệt rồi xin Rùa Thần dẫn lên Thiên Đình. Trước mặt Thượng Đế hai bạn cùng đồng tâm:- Chúng bé là Trọng Thuỷ và Mị Châu, chúng nhỏ biết chúng đều gây nên tội lỗi, chúng nhỏ rất hối hận và xin cam kết từ ni chúng bé sẽ tu chổ chính giữa tích đức bù lại lỗi lầm của mình. Xin Thượng Đế tha lắp thêm và mang lại chúng bé được ở bên nhau.Thượng Đế suy xét hồi lâu rồi dõng dạc nói, giọng của fan vừa oai nghi vừa vang rền như sấm:-Tuy các ngươi đã gồm tội lỗi, nhưng đã biết hối hận cải. Ta cũng cồn long trước cảm tình của đoi ngươi nhưng mà tội lỗi thì cực nhọc mà xoá được. Vậy ta phạt hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đức rồi mới được thông thường sống với nhau.Trọng Thuỷ và Mị Châu cảm tạ ân điển rồi xuống nai lưng gian. Ba năm tiếp theo họ gặp lại nhau và thông thường sống hí hửng hạnh phúc.Bài văn mẫu mã 2Trọng Thủy tỉnh mới lớn bàng hoàng nhận biết mình đang ở giữa không bến bờ biển nước. đều tầng san hô cứ tiếp tục nối nhau làm bịt khuất khoảng nhìn. Bao phủ chàng khi ấy chỉ tất cả nước với những bầy cá tung tăng tập bơi lội.Trọng Thủy vẫn còn đấy ngơ ngác. Nam nhi dấn bước tiến miễn cưỡng và không phương hướng. Tuy nhiên vừa thoát khỏi đám san hô, Trọng Thủy đã trở nên bốn năm hình nhân dị hình mình người đầu tôm cá từ đâu kéo cho trói chặt chuyển đi. Trọng Thủy được mang tới một cung điện nguy nga lộng lẫy, loại mà đại trượng phu chưa khi nào gặp sinh sống trên trần. Các ngôi nhà trang nghiêm sáng trưng color ngọc, có không thiếu lính canh và tín đồ hầu ra vào tấp nập. Qua bốn năm lần cửa canh như thế, Trọng Thủy bị bắt vào quỳ nghỉ ngơi trong đại điện. Một tên lính trong nhóm bạn kia cũng quỳ xuống và thưa:- Thưa công chúa! đàn thuộc hạ bắt được thương hiệu này ở quanh đó cổng điện. Coi chừng hắn đến đây tất cả ý gian tà, xin công chúa giới thiệu xét tội.Người ngồi trên tê lên tiếng. Trọng Thủy nghe thấy quen thuộc quen tuy vậy mặt tín đồ kia trùm kín nên đàn ông không chú ý rõ.- Này, anh kia! Anh từ đâu tới mà lại lạc cho đây?- Dạ, bẩm! Tôi người trần, do ngờ bạn tình vẫn ở trong giếng nước cần mới lao bản thân xuống giếng rồi bị lạc mang đến nơi đây.- Vậy anh thương hiệu gì?- Tôi là Trọng Thủy, là đàn ông của Triệu Đà Vương.- Ta nghe nhắc đến ở trên trần, ngươi tạo ra nhiều tội ác mang lại nhân dân Âu Lạc, khiến họ vô cùng oán thù thán. Điều đó gồm đúng tốt không?Trọng Thủy cực kỳ ngạc nhiên. Bất ngờ một người hoàn toàn xa lạ lại biết ngọn ngành mọi chuyện của mình. Biết là cấp thiết chối, Trọng Thủy bèn viện lý do:- tình thật tôi cũng là làm theo ý của vua cha.- nhà ngươi lại còn định chối tội tuyệt sao? bạn ngồi trên điện kia nổi nóng. Nhà ngươi vờ vịt sang ước hòa Âu Lạc, xin cưới công chúa Mị Châu nhằm chờ cơ hội trộm nỏ thần đã là 1 trong tội. Man rợ hơn, ngươi lại cho quân lính sang giầy xéo phạm vi hoạt động nước Nam làm cho muôn dân kêu gào trong đau khổ. Không hầu như thế, đơn vị ngươi còn nhẫn trung khu bức chết vua Âu Lạc, bức bị tiêu diệt người vợ thủy chung mà ngây thơ dại dột của mình. Với bằng ấy tội danh nhà ngươi còn mong đổ lỗi cho ai?Trọng Thủy tái mặt, lừng chừng người ngồi trên điện là ai. Cơ mà sợ quá, con trai cúi đầu thừa nhận tội:- Thưa công chúa! Tôi biết mình mang tội lớn nhưng tôi một lòng mếm mộ Mị Châu, ngày đêm mong mỏi ngóng được gặp nàng để tỏ bày nỗi lòng ân hận.- bây chừ nhà ngươi mới ăn năn hận thì có xử lý được gì đâu?- Tôi biết vậy. Nhưng lại ngày xưa, Mị Châu vị rất thương yêu tôi mà lại nghe tôi vớ cả. Tôi yêu thương cô bé thật tôi sẽ lừa dối trái tim sạch sẽ của thiếu phụ nên tôi day kết thúc lắm. Đến khi đàn bà mất đi tôi bắt đầu biết mặc dù có là vua Âu Lạc nhưng lại nếu mất Mị Châu, cuộc sống thường ngày của tôi cũng chẳng có ý nghĩa sâu sắc gì. Tôi cực kỳ muốn gặp mặt nàng để tối thiểu được nói với thiếu nữ sự hối hận hận của tôi.- Trọng Thủy! cánh mày râu hãy ngẩng khía cạnh lên và quan sát xem thiếp là ai?- bạn nữ là... Mị Châu!- Vâng thiếp và đúng là Mị Châu. Sau thời điểm thiếp chết đi, vua Thủy Tề đã khôn xiết thương tình mà nhận thiếp làm nhỏ gái. Chính vì vậy thiếp new được ở vị trí đây.- Mị Châu! Ta xin lỗi nàng. Vì ta mà chị em phải chịu đựng bao đau khổ. Bây lâu nay ta chỉ mong được gặp nàng. Ta chuẩn bị bỏ đi tất cả để được cùng cô bé sống trong hạnh phúc. Hãy tha thứ đến ta.- Thiếp mừng vày chàng đã nhận được ra lầm lỗi. Nhưng họ không thể sống với nhau. Nếu có tác dụng như vậy, tín đồ đời đang nhạo báng họ mãi mãi. Ko được sống với nhau coi như cũng là một trong những sự trừng phạt xứng đáng với phần đa lỗi lầm quá rộng của họ ở bên trên hạ giới. Thiếp đang đợi ngày nay từ xa xưa và chỉ và để được nói với quý ông một câu thôi: hãy sống sao cho tốt trong hầu như ngày tới đây để bù đắp cho hầu như gì mà họ đã gây ra.Mị Châu vừa nói hoàn thành câu thì cả cung điện nguy nga bỗng nhiên biến ngay đâu mất. Bao phủ vắng lặng chỉ từ trơ lại 1 mình Trọng Thủy. Chàng hối hận mà im câm không nói được. Vết dơ mà đại trượng phu đã tạo ra chắc hẳn rằng chỉ gồm nước biển cả Đông xô dạt nghìn đời mới hy vọng xóa được.Trọng Thủy cứ ngồi đó hàng trăm ngày đêm. Cùng rồi do dự tự bao giờ. Con trai đã hóa thành bạn đá. Sau đây hàng mấy trăm năm, có bạn lặn xuống biển cả Đông tìm ngọc quý vẫn còn đó nhìn thấy một tảng đá hình người đau buồn khổ não đã dang hai cánh tay ra như mong xin ai đó một điều gì.Bài văn chủng loại 3Bởi đều dục vọng về quyền lực của chính mình mà Trọng Thủy đã dẫn đến chết choc thương trọng tâm của người bà xã mà đấng mày râu ta yêu thương nhất. Kể từ ngày Mị Châu ra đi mãi mãi, Trọng Thủy đã cực kì đau đớn, ngày lưu giữ đêm mong muốn đến fan vợ của bản thân mình mà ko màng đến nạp năng lượng uống, trung tâm trí lúc nào thì cũng nghĩ đến Mị Châu phải đã rất nhiều lần fan ta nhìn thấy chàng thẩn thờ, ngẩn ngơ như tín đồ mất hồn. Cũng như mọi hôm, vị quá gian khổ trước cái chết của Mị Châu, Trọng Thủy đã tìm tới rượu nhằm giải sầu. Trong những lúc ngà ngà say, vị thương lưu giữ Mỵ Châu, Trọng Thủy quay trở lại chỗ Mỵ Châu vệ sinh gội trang điểm khi trước để tìm lại kỉ niệm. Khi đến ở kề bên giếng Loa Thành, đại trượng phu ta đã khóc không ít và liên tục uống mang lại lúc say. Sau đó, Trọng Thủy chú ý xuống giếng cùng thấy lấp ló hình láng mờ mờ ảo ảo của chính mình mà tưởng Mị Châu. Tưởng chừng như được gặp gỡ lại người vk sau bao ngày bí quyết xa, Trọng Thủy lao cấp tốc xuống để giữ giàng nhưng ngờ đâu cái chết đã đến với con trai trong giây phút ấy.Sau lúc hồn lìa khỏi xác, Trọng Thủy mới nhận ra rằng bản thân đã cách trở với thế giới phía bên trên kia. Đang trong khi chàng ta chưa hoàn hồn thì bất chợt đáy giếng tất cả biến, vong hồn của Trọng Thủy bị kéo theo mạch nước đổ ra sông, dòng chảy càng ngày càng xiết hơn khiến cho linh hồn vừa lìa khỏi xác của Trọng Thủy ko thể cai quản được mà ngất đi. Cho tới khi tỉnh giấc lại, Trọng Thủy ngờ ngạc nhìn bao quanh mà ko thể khẳng định được phương hướng cũng chính vì đang trôi nổi giữa hải dương Đông bao la. Bỗng bao gồm một tướng cá chép vàng từ phía xa tiến lại sát Trọng Thủy và cười to tiếp đến hỏi:- "Ngươi liệu có phải là Trọng Thủy? Kẻ đã chết ở giếng Loa Thành cách đây ít hôm".Trong thời gian ngơ ngác sốt ruột vì trôi dạt trên biển nước mênh mong, Trọng Thủy luýnh quýnh nhưng tiếp nối đã đem lại được phong thái của một vị hoàng tử với đáp:- chủ yếu ta, nhưng tại sao người biết tính danh của ta?- Ha ha! Ta chính là tướng quân của Long vương vãi có nhiệm vụ coi quản ngại vùng này. Cách đó hai ngày đã có fan đến báo mang đến ta biết Long Vương hy vọng tìm ngươi.- bởi vì sao lại tra cứu ta?- Hãy ngoan ngoãn đi theo ta rồi ngươi đã biết.Sau một vài ba câu nói, Trọng Thủy còn vẫn phân vân chưa biết nên xử lý ra sao thì tướng cá chép đã hóa phép đưa đại trượng phu ta xuống thủy cung địa điểm Long vương vãi ở. Lúc đến nơi, chàng ta đã nỗ lực kháng cự yêu ước trả tự do để trở về khía cạnh đất cơ mà bất thành. Bất chợt chốc bao gồm một tên quân nhân tôm từ vào chạy ra truyền lệnh Long vương vãi triệu kiến nam giới ta. Biết ko thể làm gì hơn, Trọng Thủy đành vâng lệnh nhưng đi theo tướng tá cá vào cung để diện loài kiến Long Vương.Khi đến nơi, Trọng Thủy vẫn còn giữ trong bản thân tính giải pháp của một vị hoàng tử và không chịu quỳ gối trước Long Vương. Tuy nhiên, Long Vương là 1 trong những người khá thánh thiện nên ko chấp nhặt vấn đề này. Cơ mà không vì chưng vậy mà bỏ qua dễ dàng, ngay lập tức, ngài vẫn hạ lệnh trói Trọng Thủy lại để hỏi tội.- Ngươi gồm biết vì sao bản thân lại bị vì thế không?- Ta có tội gì cơ mà ngài buộc phải làm như vậy?- Cứng đầu! Ngươi có biết việc người xâm phạm đến nước Âu Lạc đã tạo ra bao nhiêu tử vong thương trung ương không?Sau câu nói này, Trọng Thủy tự dưng chốc trở nên yếu đuối bởi cũng chính vì nguyên nhân ấy nhưng mà người vk mà con trai ta thương yêu nhất đã không còn trên cõi đời này nữa. Tuy vậy cũng đã bị tiêu diệt nhưng ko thể đi tìm kiếm lại được Mị Châu khiến cho chân chàng không còn trụ vững vàng nữa nhưng mà khuỵa xuống dưới sàn. Bây giờ Long vương vãi cũng hạ lệnh tháo trói và ra lệnh cho tướng mạo cá một lần nữa hóa phép ban mang lại Trọng Thủy tiện xác bắt đầu nhưng không còn khôi ngô tuấn tú như thời gian còn sống.Trọng Thủy vẫn rất bất thần trước sự việc, ngước nhìn Long Vương nhưng hỏi:- vị sao ngài lại làm cho như vậy? Ta ko thiết sinh sống nữa.- Ta ban mang lại người đậc ân này cũng là để trừng trị ngươi. Nếu như ngươi có tâm hối hận cải đang tìm lại được điều quý giá nhưng mà ngươi sẽ đánh mất.Sau khi dứt lời, Long vương tuyên tía bãi triều, chỉ còn lại mỗi đàn ông ta ngồi suy nghĩ. Hồ hết ngày tiếp sau sau đó, Trọng Thủy cảm thấy ân hận và thường xuyên tìm đến bãi sinh vật biển gần cung điện để yên ổn tĩnh suy ngẫm. Cảm thấy hối hận nhưng đắn đo nên làm những gì để bồi lại những gì mà mình đã gây ra.Sau một tháng suy nghĩ, Trọng Thủy trở về cung điện với xin được diện kiến Long Vương. Toàn bộ những gì mà phái mạnh ta hoàn toàn có thể làm là xin được cho phép để đi giúp sức những người dân biển đang gặp mặt nạn. Long Vương cảm giác Trọng Thủy khá thành thật cần đã chất nhận được và truyền lệnh mang đến Trọng Thủy cho một vùng biển khơi khá xa nhằm coi quản cùng khắc phục thiên tai khu vực này.Ngày mon trôi qua, Trọng Thủy trở đề nghị hiền lành, giỏi bụng với luôn nỗ lực hết mức độ để giải quyết các sự việc nơi con trai ta cai quản. Mang dù công việc bận rộn, nhưng từng ngày Trọng Thủy mọi nhớ đến Mị Châu trước cơ hội nghỉ ngơi với đôi lần đa số giọt lệ vẫn đọng lại trên khóe ngươi khi đấng mày râu dần chìm vào giấc ngủ. Cho đến 5 năm sau, khi mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa phái mạnh ta quay lại thủy cung để báo cáo tình hình với Long Vương.Thấy Trọng Thủy đã xong tốt công vụ với trở nên giỏi tính rộng Long Vương cảm xúc rất hài lòng. Để ban thưởng mang đến Trọng Thủy, ngài đã lấy lệ để trở thành Trọng Thủy về bên với dáng vẻ cũ của mình. Trong thâm tâm chàng hết đỗi vui lòng đã cảm tạ ân nghĩa của Long Vương. Để sắp tới xếp công việc mới mang đến Trọng Thủy, Long vương vãi yêu cầu chàng lưu lại hậu cung vài ba ngày trước khi chính thức ban lệnh.Sẵn thời gian may, Trọng Thủy đã đi tham quan tất cả những nơi có thể đến trong cung để giải khuây. Trong khi đang đi dạo, Rùa Thần đã bất thình lình xuất hiện khiến cho chàng ta lag mình. Chưa rõ vày đâu cơ mà Rùa Thần tức giận sẽ đánh Trọng Thủy. Trọng Thủy ngay mau chóng yêu cầu được giải thích.Rùa Thần giọng giận dữ trả lời.- Ngươi đang cướp báu vật ta tặng kèm cho An Dương Vương nhằm thôn tính Âu Lạc. Cớ vì chưng sao ngươi còn tìm đến đây!Trọng Thủy sẽ rất ân hận trước những việc mình tạo sự chẳng thể nói đề nghị lời:- Ta.....!- đời nào ngươi còn mong làm khổ Mị Châu thêm một lượt nữa?- Ngài nói gì? Mị Châu, chị em ấy ngơi nghỉ đâu?- người còn muốn...!Chưa nói không còn câu Rùa Thần đang quay sườn lưng mang đầy tức giận mà vứt đi. Thời gian đó, trong trái tim của Trọng Thủy đã rất hỗn độn, đầu óc quay cuồng. Cho tới hôm sau, Trọng Thủy vẫn chưa thể lấy lại được bình tâm bởi đêm qua trong mơ đã thường xuyên gọi thương hiệu Mị Châu.Buổi chiều hôm ấy, Trọng Thủy lang thang như fan mất hồn làm việc vườn Thượng Uyển. Bỗng nhiên một nhẵn dáng người con gái thân quen cách đó không xa đã dần đi khuất. Trọng Thủy gấp chạy theo, miệng thường xuyên gọi:- "Mị Châu, gồm phải con gái đó không. Ta là Trọng Thủy, xin cô gái hãy ngừng bước".Cô gái ấy bên cạnh đó nghe thấy, chân đã kết thúc bước nhưng không xoay mặt về phía sau. Cho tới khi Trọng Thủy đuổi kịp và dừng lại trước mặt Mị Châu. Hơi thở còn chưa kịp điều hòa, niềm vui sướng vỡ vạc òa trong lòng Trọng Thủy toan bao phủ lấy Mị Châu thì bị nàng tránh. Thú vui chưa kịp tận hưởng thì bế tắc đổ ầm xuống khiến Trọng Thủy hụt hẫn giọng run run hỏi:- nàng không nhận thấy ta sao? Ta là tướng mạo công của thiếu nữ đây.- Xin lỗi ngài! Ta đã mất là Mị Châu của thời gian trước. Bây giờ ta đã là con gái nuôi của Long Vương, đồ vật lỗi ta lạ lẫm biết ngài.Sau khi xong xuôi lời Mị Châu quay sườn lưng đi cơ mà hàng ngươi ngấn lệ rơi xuống. Trọng Thủy phía sau chú ý theo mà lòng đau như cắt. Ngay nhanh chóng một ý nghĩ trong đầu, đấng mày râu vội vã mang lại tẩm cung xin được diện kiến Long Vương. Sau tiếng triệu, Trọng Thuy vẫn quỳ gối trước phương diện Long vương và thổ lộ nỗi lòng của mình.- Thưa ngài, ta thiệt sự cảm thấy ăn năn và hiểu vì sao ban sơ người nói ta đã tìm thấy vật dụng quý giá nhưng ta vẫn đánh mất.Trong lòng Long Vương đã biết điều gì xẩy ra nhưng vẫn rét giọng trả lời.- bạn nói vậy là tất cả ý gì?- Xin thưa! Ta đã chạm mặt Mị Châu, cô gái mà ta yêu thương nhất trong lúc quốc bộ ở vườn Thượng Uyển. Tuy thế nàng không nhận ta cùng nói rằng mình là phụ nữ nuôi của ngài.Trọng Thủy tiếp lời:- Ta thật sự cảm xúc ân hận, xin ngày hãy mang lại ta thời cơ để được bù đắp hầu hết gì đã gây nên cho Mị Châu.Với tất cả sự chân thành, Trọng Thủy vẫn lay hễ được Long Vương với ngài cũng mỉm cười nhẹ ròi đáp lại:- Đúng vậy! việc để ngươi đi coi quản vùng xa là ý muốn người hiểu rõ sâu xa được việc chăm lo con dân khốn khổ ý nghĩa hơn tương đối nhiều so với câu hỏi thôn tính một tổ quốc mà gây ra những cảnh thương chổ chính giữa không xứng đáng có.Lúc này, Trọng Thủy ko cầm được lòng mình mà lại lệ rơi xuống, trong tim rối bời, sự ân hận đang tràn ngập trong cân nhắc của cánh mày râu ta.Long vương vãi thêm lời:- Ngươi hãy im tâm, ta sẽ thu xếp mọi chuyện ổn thỏa. Ngươi lui ra trước đi.Ba ngày sau, Long vương vãi mở một yến tiệc để đón tiếp cả hoàng cung. Trong buổi tiệc Mị Châu cũng đều có mặt. Khi buổi tiệc mang lại lúc cao hứng, Long vương vãi tuyên bố cho phép Trọng Thủy với Mị Châu được con quay trở lại. Cơ mà mọi câu hỏi không diễn tiến dễ dãi bởi Mị Châu lòng rối bời mà lại xin cha nuôi của chính mình rút lại kim khẩu.- Thưa cha! bé biết mình đã gây nên tội lỗi khôn cùng lớn, xin thân phụ thu hồi lại ơn huệ này.- con gái ngoan! ta biết từng ngày con mọi nhớ đến hắn ta mà thường xuyên bỏ bữa. Ta thiệt sự không thích thấy con như vậy buộc phải mới ban đậc ân này. Dẫu sao hắn ta đã và đang hối hận và bao gồm sửa đổi giỏi trong thời gian vừa qua, yêu cầu con hãy nghe lời ta.Bữa tiệc chấm dứt sau khi mọi bạn đã no say. Phần đa ngày sau đó, Trọng Thủy liên tiếp đến tìm gặp Mị Châu để tỏ bày nỗi lòng của mình. Không thuận tiện bởi Mị Châu trường đoản cú chối chạm chán mặt. Cho tới một ngày nọ, khi Trọng Thủy vô tình phát hiện nàng trên đường từ trở về cung. Cánh mày râu đã phân bua rất nhiều, lý giải những điều ân hận để chị em hiểu.- Xin nàng hãy tha lỗi mang đến ta! rất nhiều lỗi lầm lúc xưa ta đã bù đắp vớ cả.Mị Châu ngấn lệ ko nói yêu cầu lời, quay sườn lưng bỏ đi để lại Trọng Thủy đứng trông theo trường đoản cú phía sau. Mãi cho tới 1 năm sau, khi nhận thấy Trọng Thủy sẽ thật sự nạm đổi, giỏi bụng rộng xưa Mị Châu đã chấp nhận quay trở lại bên chàng.Trải qua bao nhiêu ngày mon chôn bản thân trong sự ân hận, những thay đổi mà Trọng Thủy vẫn làm đã và đang mang Mị Châu trở về lân cận mình. Được ở ở bên cạnh người vk mình yêu thương, Trọng Thủy bắt đầu bù đắp tất cả những gì tôi đã gây ra lúc còn sống trên trần thế cho Mị Châu.*********
Hy vọng trả lời viết bài tập làm cho văn số 2 lớp 10 đề 3 trên đây của Đọc tài liệu vẫn hữu ích cho những em trong quy trình học môn Ngữ văn 10. Bên cạnh ra, các em tất cả thể đọc thêm các bài xích hướng dẫn văn mẫu khác của bigbiglands.com:Viết bài xích văn số 2 lớp 10 đề 1Viết bài xích văn số 2 lớp 10 đề 2Viết bài xích văn số 2 lớp 10 đề 4